Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Tôi đồng tính, thì sao?


Tôi không kì thị gì những người đồng tính. Có thể vì suy nghĩ của tôi có phần hơi phóng khoán. Cũng có thể là do tôi thích đọc truyện tranh Nhật bản. Lúc nhỏ thì đọc thể loại Gender bender, thể loại không xác định được giới tính nhân vật và những tình cảm cũng không xác định là dành cho nam hay cho nữ, một thể loại gần gũi với trẻ nhỏ. Vài năm sau đó phong trào truyện tranh Nhật bản lan tỏa mạnh hơn trên đất Việt, cùng với nhiều thể loại hơn nặng hơn về tình dục, trong đó có thể loại dành riêng cho người đồng tính. Người Nhật bản khá phóng khoán và cởi mở trong vấn đề tình yêu cũng như tình dục. Những gì thường được gọi là "văn hóa phẩm đồi trụy" tại phương Tây chỉ là hình thức giải trí đơn thuần mỗi ngày tại đất nước này.  Sự chấp nhận của xã hội dành cho quan hệ đồng giới và người chuyển giới đã được phát hiện từ thế kỷ 16. Trong khi đó những nước khác chỉ mới bắt đầu vào thời gian gần đây và thu được kết quả khiêm tốn. Việt nam là một trong số đó, chính xác hơn là đang bắt đầu và chưa thu được kết quả gì.

văn học đồng tính

Tựa đề phía trên cũng là tựa một chuỗi bài trên báo Pháp Luật. Bài số 3 trên số báo ra ngày hôm nay 26/10/2011 có tựa “Đồng tính cần được xã hội thừa nhận”. Đồng tính không phải là một căn bệnh. Thực tế khoa học vẫn chưa xác định được nguyên nhân quyết định xu hướng tình dục, cho cả dị tính và đồng tính. Theo kết quả nguyên cứu, nhóm người đồng tính chỉ chiếm 3%-5% dân số. Dù bộ phần người đồng tính không đông nhưng họ vẫn là con người và có cảm xúc. Học cần được thực hiện các quyền đầy đủ của con người cũng như được pháp luật bảo vệ và xã hội chấp nhận. Đồng tính là một phần của đa dạng xã hội, là một loại người trong xã hội.


Huỳnh Minh Thảo, một người đồng tính công khai, một gương sáng cho cả những nhóm người còn lại.

Người đồng tính phải chịu rất nhiều áp lực từ cuộc sống, hầu hết họ không tự ý để người khác biết mình là người đồng tính vì không phải ai cũng hiểu và chấp nhận sự thật đó. Đặc biệt là người thân trong gia đình, họ đã chối bỏ, kì thị, trừng phạt khiến cuộc sống của họ cũng cũng như người đồng tính trở nên trầm trọng hơn. Đã có những bậc phụ huynh gạt nước mắt tìm hạnh phúc cho con. Tuy nhiên không phải bậc cha mẹ nào cũng làm được điều đó. Đối với những người đồng tính, từ khi họ thừa nhận giới tính thứ ba đã phải luôn phải đối mặt với cuộc chiến dai dẳng và cha mẹ là cánh cửa đầu tiên học muốn bước qua. Sau đó họ phải đối mặt với xã hội. Liệu họ có tìm được chỗ đứng cho mình khi xã hội còn tồn tại nhiều sự kì thị và phân biệt đối xử. Tôi hy vọng những ai chấp nhận người đồng tính hãy góp một chút sức mình dù là nhỏ nhất vào cuộc chiến của họ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét